Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 05/12/2024
Bài Đọc 1 – Is 26,1-6:
1 Ngày ấy, trong xứ Giu-đa, người ta sẽ hát bài ca này:
Chúng ta có thành trì vững chắc:
Chúa đã đặt tường trong lũy ngoài để chở che.
2 Mở cửa ra cho dân tộc công chính bước vào,
một dân tộc trọn niềm trung nghĩa.
3 Lạy Chúa, Ngài quyết giữ cho dân
được an cư lạc nghiệp, vì họ tin vào Ngài.
4 Đến muôn đời, hãy tin vào Đức Chúa:
chính Đức Chúa là Núi Đá bền vững ngàn năm,
5 vì Người đã lật nhào dân sống ở núi cao,
thành trì kiên cố, Người đã triệt hạ,
triệt hạ cho bình địa chỉ còn là bụi đất.
6 Nó sẽ bị chà đạp dưới chân,
dưới chân người cùng khổ, dưới gót kẻ yếu hèn.
Tin Mừng – Mt 7,21.24-27:
21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! lạy Chúa!’ là sẽ được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.
24 “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá.25 Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá.26 Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát.27 Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành”.
Suy Niệm:
Sau khi một cơn bão đi qua thành phố, người ta ngạc nhiên khi thấy những căn nhà sụp đổ lại là những công trình mới xây chưa được bao lâu. Còn những công trình xưa lại hiên ngang đứng vững. Cũng có khi, sau một cơn dông, một cây còn xanh bỗng nhiên ngã đổ. Người ta lại gần và thấy ruột của cây đã bị mục từ lâu. Dông bão làm lộ ra sự thật, vén mở chân tướng, vì khi biển lặng, ai cũng có thể là hoa tiêu.
Đời con người tránh sao khỏi những giông tố. Ai cũng mong xây căn nhà đời mình cho kiên cố vững vàng, đứng được trước bão táp phong ba. Nhà càng cao, nền càng phải chắc chắn. Xây trên cát hay trên đá cho thấy ai dại, ai khôn. Thầy Giêsu dạy các môn đệ biết thế nào là xây đời mình trên đá. Đó là đem ra thực hành những lời Thầy dạy mà họ đang nghe trong Bài Giảng trên núi (Mt 5-7).
Sống lời Thầy dạy là chọn đi vào con đường hẹp, ít người đi, với những thách đố và thiệt thòi, những hiểm nguy và nhục nhã. Chỉ ai dám sống như thế mới đứng vững khi giông bão bất ngờ ập tới. Lúc ấy, người bị coi là ngu vì sống lời Thầy, mới lộ ra là người khôn. Vì lời của Thầy Giêsu diễn tả ý muốn của Cha trên trời, nên thi hành lời Thầy cũng là thi hành ý muốn của Cha. Đây là điều kiện cần thiết để được vào Nước Trời, vì tuyên xưng trên môi Thầy Giêsu là Chúa, vẫn chưa đủ (c. 21).
Chúng ta đang sống trong Mùa Vọng, mùa ngóng đợi Nước Chúa đến. Đây là thời gian thuận tiện để suy nghĩ về cái nền của căn nhà mình, cái nền của những công trình ta đang đầu tư xây dựng. Có khi, chúng ta thấy nó sao quá mong manh. Chúng ta không đợi đến lúc giông bão mới gia cố nền móng. Căn nhà của giáo xứ, giáo phận, hay Giáo Hội cũng vậy. Xây nhà cao tầng mà nền không chắc, thì nhà dễ nghiêng. Đối với ngôn sứ Isaia, “chính Đức Chúa là Đá Tảng bền vững ngàn năm” (Is 26,4). Tin vào Ngài, ta sẽ được bảo vệ chở che và thêm mạnh sức. Ngoài Đức Chúa, chẳng có gì vĩnh hằng.
Cuộc sống hôm nay có vẻ ổn định hơn xưa. Thật ra, số phận con người hôm nay bấp bênh hơn nhiều. Chỉ một sai sót nhỏ cũng kéo theo một cuộc khủng hoảng toàn cầu. Chỉ một tranh chấp nhỏ cũng có thể làm bùng lên một cuộc chiến. Hãy xây tương lai của xã hội và Giáo Hội trên Đá Tảng. Hãy xây những dự tính của đời mình trên nền đá. Nhờ đó, những công trình của chúng ta mới trở thành vĩnh cửu.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.