Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 06/01/2025
Bài Đọc 1 – 1 Ga 3,22–4,6:
322 Anh em thân mến,
bất cứ điều gì chúng ta xin,
chúng ta được Thiên Chúa ban cho,
bởi vì chúng ta tuân giữ các điều răn của Người
và làm những gì đẹp ý Người.
23 Đây là điều răn của Người: chúng ta phải tin
vào danh Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người,
và phải yêu thương nhau,
theo điều răn Người đã ban cho chúng ta.
24 Ai tuân giữ các điều răn của Thiên Chúa
thì ở lại trong Thiên Chúa
và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.
Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được
Thiên Chúa ở lại trong chúng ta,
đó là nhờ Thần Khí,
Thần Khí Người đã ban cho chúng ta.
41 Anh em thân mến, anh em đừng cứ thần khí nào cũng tin,
nhưng hãy cân nhắc xem thần khí nào
mới phát xuất từ Thiên Chúa,
vì đã có nhiều ngôn sứ giả lan tràn khắp thế gian.
2 Căn cứ vào điều này,
anh em nhận ra thần khí của Thiên Chúa:
thần khí nào tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô
là Đấng đã đến và trở nên người phàm,
thì thần khí ấy bởi Thiên Chúa;
3 còn thần khí nào không tuyên xưng Đức Giê-su,
thì không bởi Thiên Chúa;
đó là thần khí của tên Phản Ki-tô.
Anh em đã nghe nói là nó đang tới,
và hiện nay nó ở trong thế gian rồi.
4 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ,
anh em thuộc về Thiên Chúa,
và anh em đã thắng được các ngôn sứ giả đó,
vì Đấng ở trong anh em mạnh hơn kẻ ở trong thế gian.
5 Các ngôn sứ giả đó thuộc về thế gian;
vì thế, chúng nói theo thế gian, và thế gian nghe chúng.
6 Còn chúng ta, chúng ta thuộc về Thiên Chúa.
Ai biết Thiên Chúa thì nghe chúng ta.
Ai không thuộc về Thiên Chúa thì không nghe chúng ta.
Chúng ta cứ dựa vào đó mà nhận ra
thần khí dẫn đến sự thật và thần khí làm cho sai lầm.
Tin Mừng – Mt 4,12-17.23-25:
12 Khi ấy, Đức Giê-su nghe tin ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê.13 Rồi Người bỏ Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói:15 Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại!16 Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.
17 Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.”
23 Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.24 Danh tiếng Người đồn ra khắp xứ Xy-ri. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền: những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt; và Người đã chữa họ.25 Từ miền Ga-li-lê, vùng Thập Tỉnh, thành Giê-ru-sa-lem, miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan, dân chúng lũ lượt kéo đến đi theo Người.
Suy Niệm:
Từ sau lễ Hiển Linh đến lễ Chúa Giêsu chịu phép Rửa, Giáo Hội cho chúng ta đọc các bài Tin Mừng về việc Chúa tỏ mình. Mỗi bài là một dịp Chúa tỏ mình cho Dân của Người. Bài đọc hôm nay cho thấy Đức Giêsu tỏ mình lần đầu tiên tại Galilê, vùng đất có nhiều người ngoại giáo sinh sống.
Ngài tỏ mình tại Caphácnaum, một làng chuyên đánh cá gần hồ Galilê, làng này nằm trong địa giới của chi tộc Náptali ngày xưa. Thánh Mátthêu thấy việc tỏ mình này ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia: “Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi” (Is 9,1).
Như thế, Đức Giêsu chính là ánh sáng rực rỡ xua tan bóng tối, Người nâng dậy những ai đang ngồi trong cảnh chết chóc, tối tăm. Phần sau của bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy điều đó (Mt 4,23-25). Đức Giêsu đã đi khắp vùng Galilê để làm ba việc: dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng và chữa lành bệnh nhân. Thật ra, việc dạy dỗ và việc rao giảng có thể coi là một, và nếu thế, chương trình hành động của Đức Giêsu sẽ gồm giảng dạy và chữa bệnh. Dù giảng dạy hay chữa bệnh, Đức Giêsu chỉ muốn một điều, đó là làm vơi nhẹ gánh nặng của những người đang đau khổ. Đức Giêsu loan báo Nước Trời đã đến gần (Mt 4,17) và Người chứng tỏ cho thấy Nước ấy đã đến thật rồi, qua việc chữa lành mọi thứ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.
Cách đây hai ngàn năm, đã có những người bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt. Ngày nay, dù khoa học tiến bộ, nhưng bệnh tật vẫn không buông tha con người. Y học vẫn phải đối mặt với những chứng bệnh mới mà chưa có thuốc chữa. Con người không bị ám bởi quỷ, nhưng bởi những sản phẩm do mình làm ra. Làm thầy dạy và làm lương y là hai nghề đặc biệt tiếp nối công việc ngày xưa của Thầy Giêsu, để loan báo cho thế giới hôm nay về sự sống, ánh sáng và hy vọng.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.