Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 08/01/2025
Bài Đọc 1 – 1 Ga 4,11-18:
11 Anh em thân mến,
nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta,
chúng ta cũng phải yêu thương nhau.
12 Thiên Chúa, chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ.
Nếu chúng ta yêu thương nhau,
thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta,
và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.
13 Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng
chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta:
đó là Người đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta.
14 Phần chúng tôi, chúng tôi đã chiêm ngưỡng
và làm chứng rằng: Chúa Cha đã sai Con của Người đến
làm Đấng cứu độ thế gian.
15 Hễ ai tuyên xưng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa,
thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy
và người ấy ở lại trong Thiên Chúa.
16 Còn chúng ta, chúng ta đã biết
tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta,
và đã tin vào tình yêu đó.
Thiên Chúa là tình yêu:
ai ở lại trong tình yêu, thì ở lại trong Thiên Chúa,
và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.
17 Căn cứ vào điều này
mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta:
đó là chúng ta được mạnh dạn trong ngày phán xét,
vì Đức Giê-su thế nào
thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian này.
18 Tình yêu không biết đến sợ hãi;
trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi,
vì sợ hãi gắn liền với hình phạt,
và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.
Tin Mừng – Mc 6,45-52:
45 Sau khi cho năm ngàn người được ăn no nê, lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, về phía thành Bết-xai-đa, trong lúc Người giải tán đám đông.46 Sau khi cho họ đi, Người lên núi cầu nguyện.47 Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất.48 Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông, và Người định vượt các ông.49 Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên.50 Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”51 Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt,52 vì các ông đã không hiểu phép lạ bánh hóa nhiều: lòng các ông còn chai đá!
Suy Niệm:
Bài Tin Mừng hôm qua cho thấy Đức Giêsu tỏ mình cho dân chúng như một người mục tử lo cho nhu cầu vật chất và tinh thần của đoàn chiên. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu tỏ mình cho riêng các môn đệ. Ngài xuất hiện như người có uy quyền trên biển cả và cuồng phong.
Sau phép lạ bánh hóa nhiều, Đức Giêsu trả lại sự tĩnh lặng cho vùng hoang địa. Ngài buộc các môn đệ lên thuyền sang bờ bên kia trước, còn Ngài thì đi giải tán đám đông cuồng nhiệt muốn tôn Ngài làm vua. Hãy lắng nghe sự tĩnh lặng của nơi hoang vu này, của núi và đất. Chỉ còn lại một mình Đức Giêsu, sẵn sàng bước vào cuộc trò chuyện với Cha. Hãy cảm nhận sự lắng xuống của tâm hồn Ngài, sau một thành công vang dội. Đức Giêsu chìm sâu trong cầu nguyện với Cha, nhưng Ngài vẫn biết điều gì đang xảy ra cho môn đệ. Ngài đang ở trên mặt đất vững vàng, còn họ phải lênh đênh giữa biển, vất vả chèo chống vì ngược gió.
Hãy chiêm ngắm cách tỏ mình đặc biệt của Đức Giêsu cho các môn đệ. Ngài “đến với các ông” vào lúc trời gần sáng, lúc chưa thấy rõ mặt người. Ngài đến khi các môn đệ đã qua một đêm mệt mỏi, vắng Thầy. Ngài đến một cách khác thường bằng cách đi trên mặt nước biển, Ngài đến khiến các ông nhìn thấy nhưng tưởng là ma và hoảng hốt la lên. Ngài đến đem lại bình an: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!” Ngài bước vào con thuyền của các ông và trời lặng gió.
Chúng ta cần làm quen với những kiểu tỏ mình khác thường của Chúa. Ngài đến với ta vào lúc ta không ngờ, dưới những dáng dấp kỳ lạ. Chúng ta phải có khả năng nhận ra khuôn mặt Ngài trong bóng tối lờ mờ, giữa những thất bại, nhọc nhằn, giữa những cô đơn, sợ hãi. Ngài đến đem bình an mà ta tưởng là ma. Biết bao lần ta gặp gió ngược trong cuộc đời, nỗ lực nhiều nhưng tiến tới chẳng bao nhiêu. Nhưng kinh nghiệm một mình với gió ngược mà không có Thầy ở bên cũng là một kinh nghiệm đáng quý.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.