Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 14/03/2025


Thứ Sáu Tuần 1 Mùa Chay

Bài Đọc 1Ed 18,21-28:


21 Đức Chúa là Thiên Chúa phán thế này: “Nếu kẻ gian ác từ bỏ mọi tội lỗi mình đã phạm mà tuân giữ mọi quy tắc của Ta, cùng thi hành điều chính trực công minh, thì chắc chắn nó sẽ sống, nó không phải chết.22 Mọi tội phản nghịch nó phạm, người ta sẽ không còn nhớ đến; nó sẽ được sống vì đã thi hành lẽ công minh.23 Chẳng lẽ Ta lại vui thích vì kẻ gian ác phải chết – sấm ngôn của Đức Chúa là Chúa Thượng – Ta lại không muốn cho nó từ bỏ đường lối của nó mà được sống sao?

24 “Nhưng nếu người công chính từ bỏ lẽ công chính của mình mà theo đòi kẻ gian ác làm mọi điều ghê tởm: nó làm thế mà được sống sao? Tất cả những việc công chính nó đã làm sẽ không còn được nhắc đến; vì tội bất trung và tội lỗi nó đã phạm, nó sẽ phải chết.25 Các ngươi lại nói: ‘Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng.’ Vậy hỡi nhà Ít-ra-en, hãy nghe đây: Phải chăng đường lối của Ta không ngay thẳng hay đường lối của các ngươi mới không ngay thẳng?26 Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính của mình và làm điều bất chính mà chết, thì chính vì điều bất chính nó đã làm mà nó phải chết.27 Còn nếu kẻ gian ác từ bỏ điều dữ nó đã làm, mà thi hành điều chính trực công minh, thì nó sẽ cứu được mạng sống mình.28 Nó đã thấy và từ bỏ mọi tội phản nghịch nó phạm, thì chắc chắn nó sẽ sống, nó không phải chết.”

Tin MừngMt 5,20-26:


20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.

21 “Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người; ai giết người, thì đáng bị đưa ra tòa.22 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Bất cứ ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra tòa. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hỏa ngục thiêu đốt.23 Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh,24 thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình.25 Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan tòa, quan tòa lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục.26 Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng.”

Suy Niệm:


Ngày 05/02/2009, trong một cuộc gặp gỡ thường niên có tính cách tôn giáo, Tổng thống Mỹ Barack Obama đã chia sẻ với các tham dự viên: “Dù chúng ta chọn niềm tin nào, hãy nhớ rằng chẳng có tôn giáo nào lấy căm thù làm giáo lý chủ yếu cho mình... Chẳng có Thiên Chúa nào lại dung túng chuyện cướp đi mạng sống của một người vô tội.” Trên núi Xinai, ông Môsê đã nhận được giới răn “Ngươi chớ giết người.” Đức Giêsu cho thấy uy quyền của mình trong việc giải thích giới răn ấy. “Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết...” Ngài đã đẩy giới răn này đi xa hơn nhiều, vào tận trái tim con người: “Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra tòa” (c. 22). Tình cảm nóng giận có thể dẫn đến nhiều chuyện không hay. Nó khiến người ta dùng lời nói mà lăng mạ, làm nhục người khác. Giận mất khôn, nóng giận thậm chí có thể đưa đến chỗ giết người.

Nhưng Đức Giêsu không muốn loại trừ thứ nóng giận chính đáng, như ta thấy có nơi Ngài (x. Mc 3,5; Mt 23,17). Mùa Chay là thời gian dành cho việc làm hòa với người anh em. Đây là công việc vừa quan trọng, vừa cấp bách. Quan trọng đến nỗi đòi ta để của lễ lại trước bàn thờ và đi làm hòa với người anh em đó, rồi mới trở lại dâng của lễ. Tương quan với Thiên Chúa cần được diễn ra trong bầu khí hòa thuận. Chúa chỉ nhận lễ vật khi trái tim ta bình yên. Điều đáng lưu ý là chúng ta phải đi làm hòa với các anh em đang có điều bất bình với ta, phải đi bước trước làm hòa dù ta chẳng phải là người gây chuyện. Nhưng cũng phải làm hòa với cả thù địch của mình (c. 25). Trên đường bị đưa đến cửa công, cần mau mau dàn xếp cho ổn thỏa. Cần trả ngay món nợ chưa thanh toán, kẻo bị kết án và tống ngục. Làm sao thời gian Mùa Chay vừa là thời gian ta làm hòa với Chúa, vừa là thời gian ta làm hòa với một người đang sống gần bên. Đó là thời gian người con cả thôi đứng ngoài cổng, nhưng vào nhà để chung vui với cha và ôm lấy người em.

Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.