Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 19/08/2025


Thứ Ba Tuần 20 Thường Niên

Thánh Gioan Eudes, Linh Mục

Bài Đọc 1Tl 6,11-24a:


11 Ngày ấy, Thần sứ của Đức Chúa đến và ngồi dưới cây tùng ở Óp-ra. Cây này là của ông Giô-át, thuộc gia đình A-vi-e-de. Con ông là Ghít-ôn bấy giờ đang đập lúa trong bồn đạp nho để tránh mặt người Ma-đi-an.12 Thần sứ Đức Chúa hiện ra với ông và nói: “Chào chiến sĩ can trường! Đức Chúa ở với ông.”13 Ông Ghít-ôn đáp: “Ôi, thưa Ngài, nếu Đức Chúa ở với chúng tôi, thì sao chúng tôi đến nông nỗi này? Đâu cả rồi những kỳ công mà cha ông đã kể lại cho chúng tôi nghe? Các ngài đã nói: Chẳng phải Đức Chúa đã đưa chúng ta lên khỏi Ai-cập sao? Thế mà bây giờ Đức Chúa đã bỏ rơi chúng tôi, trao chúng tôi vào tay người Ma-đi-an.”

14 Bấy giờ Đức Chúa quay lại nhìn ông và nói: “Hãy mạnh bạo lên đường cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ma-đi-an. Không phải chính Ta sai ngươi sao?”15 Nhưng ông đáp: “Ôi, thưa Ngài, con lấy gì mà cứu Ít-ra-en? Này dòng họ con thấp kém nhất trong chi tộc Mơ-na-se, mà con lại nhỏ nhất trong nhà cha con.”16 Đức Chúa phán với ông: “Ta sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh quân Ma-đi-an như đánh có một người.”17 Ông thưa: “Nếu Ngài thương con thì xin cho con một dấu chứng tỏ Ngài đang nói với con.18 Xin Ngài đừng rời khỏi đây cho tới khi con trở lại, mang theo của lễ đặt trước nhan Ngài.” Người phán: “Ta sẽ ở lại cho tới khi ngươi trở về.”

19 Ông Ghít-ôn đi bắt một con dê non làm thịt, và lấy hai thùng bột làm mấy chiếc bánh không men. Thịt thì ông để trong một cái rổ, còn nước cốt thì đựng trong một cái thố. Rồi ông mang đến cho Người ở dưới cây tùng. Khi ông đến gần,20 thì Thần sứ Thiên Chúa nói với ông: “Hãy lấy thịt và bánh không men đặt trên tảng đá này và rưới nước cốt lên.” Ông đã làm như thế.

21 Thần sứ của Đức Chúa giơ đầu gậy đang cầm trong tay đụng vào thịt và bánh không men, lửa liền từ tảng đá bốc lên, đốt cháy hết thịt cùng bánh không men. Thần sứ Đức Chúa biến khỏi mắt ông.22 Ông Ghít-ôn thấy đó chính là Thần sứ Đức Chúa. Ông Ghít-ôn nói: “Chết tôi rồi, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng của tôi, vì tôi đã thấy Thần sứ Đức Chúa nhãn tiền!”23 Nhưng Đức Chúa phán với ông: “Bình an cho ngươi! Đừng sợ: ngươi không chết đâu.”24a Tại đó ông Ghít-ôn xây một bàn thờ kính Đức Chúa, và ông gọi nơi ấy là Đức Chúa - Bình an.

Tin MừngMt 19,23-30:


23 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời.24 Thầy còn nói cho anh em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.”25 Nghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói: “Thế thì ai có thể được cứu?”26 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được.”

27 Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?”28 Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự tòa vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai tòa mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en.29 Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.

30 “Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”

Suy Niệm:


Người thanh niên giàu có đã bỏ đi khi Thầy Giêsu mời anh bán tài sản và cho người nghèo. Của cải đã trói buộc anh, dù anh là người có thiện chí. Anh tìm sự sống đời sau, nhưng lại bị vướng bởi vật chất đời này. “Người giàu có thật khó vào Nước Trời” (c. 23). Câu nói này của Thầy Giêsu khiến các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên (c. 25), vì vào thời đó, giàu sang thường được coi là dấu hiệu Chúa chúc lành. Thầy Giêsu dùng một hình ảnh ngoa dụ, cường điệu, để diễn tả việc người giàu khó vào Nước Trời, khó hơn con lạc đà rất to chui qua lỗ kim rất nhỏ. Dĩ nhiên, lạc đà thì chẳng thể nào chui qua lỗ kim được, nhưng người giàu thì vẫn có thể được vào Nước Trời, dù rất khó khăn, “vì đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được” (c. 26).

Đã có những người giàu tốt bụng đi theo Thầy Giêsu. Họ là Giuse Arimathê, Nicôđêmô, Dakêu, là các phụ nữ. Giuse và Nicôđêmô đã lo mộ phần và việc tẩm liệm Thầy Giêsu. Dakêu đã tự nguyện chia nửa phần tài sản mình cho người nghèo khó. Các phụ nữ theo Thầy từ Galilê đã giúp đỡ vật chất cho Thầy (Lc 8,3). Có vẻ họ được tự do với của cải trần thế. Của cải không ngăn cản họ trở thành người môn đệ Thầy Giêsu.

Nhưng cũng phải nhìn nhận của cải vật chất có sức mạnh của nó. Như người ta hay nói: có tiền mua tiên cũng được. Tiền bạc của cải có vẻ đem lại chỗ dựa vững chắc cho chủ nhân, chính vì thế người ta thích thu tích của cải một cách vô độ (Lc 12,21). Của cải làm chúng ta phải bận tâm: “Kho tàng anh em ở đâu, trái tim anh em ở đó” (Mt 6,21), kho tàng dưới đất sẽ giữ tim ta dưới đất. Ham mê của cải có thể bóp nghẹt hạt giống lời Chúa trong tim ta (Mt 13,22). Nó làm chúng ta dễ trở nên nô lệ: “Anh em không thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia... Anh em không thể làm tôi Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6,24). Như thế, nó có khả năng đẩy Thiên Chúa xuống hàng thứ yếu. Quả thực, của cải dễ làm ta khép lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân, và làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự mãn.

Khác với anh thanh niên giàu có, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. “Vậy chúng con sẽ được gì?”, họ đã hỏi Thầy Giêsu như vậy. Thầy hứa sẽ cho họ được cùng Thầy xét xử Ítraen trong ngày tận thế. Hơn nữa, Thầy còn hứa rằng bất cứ ai chịu mất mát về gia đình, cơ nghiệp, đều được đền bù gấp trăm, và nhất là được sự sống đời đời (c. 29). Hôm nay, chúng ta cũng hỏi Ngài như vậy, về cái được, cái mất. Chúng ta có thể bỏ mất nhiều điều mà thiên hạ coi là giá trị, như một đời sống tiện nghi, một chỗ làm ổn định, hay một chút tiếng tăm. Chỉ mong được tấm lòng luôn an vui, hạnh phúc, vì biết mình được Đức Kitô và ở lại trong Ngài (Pl 3,8-9).

Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.