Phụng Vụ Lời Chúa Ngày 29/12/2024
Thánh Gia Chúa Giêsu, Đức Maria và Thánh Cả Giuse, lễ kính
Bài Đọc 2 – Cl 3,12-21:
12 Thưa anh em, anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hòa và nhẫn nại.13 Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau.14 Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo.15 Ước gì ơn bình an của Đức Ki-tô điều khiển tâm hồn anh em, vì trong một thân thể duy nhất, anh em đã được kêu gọi đến hưởng ơn bình an đó. Bởi vậy, anh em hãy hết dạ tri ân.
16 Ước chi lời Đức Ki-tô ngự giữa anh em thật dồi dào phong phú. Anh em hãy dạy dỗ khuyên bảo nhau với tất cả sự khôn ngoan. Để tỏ lòng biết ơn, anh em hãy đem cả tâm hồn mà hát dâng Thiên Chúa những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca, do Thần Khí linh hứng.17 Anh em có làm gì, nói gì, thì hãy làm hãy nói nhân danh Chúa Giê-su, và nhờ Người mà cảm tạ Thiên Chúa Cha.
18 Người làm vợ hãy phục tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa.19 Người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ.20 Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa.21 Những bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng.
Tin Mừng – Lc 2,41-52:
41 Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua.42 Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ.43 Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết.44 Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc.45 Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm.
46 Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các bậc thầy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi.47 Ai nghe cậu nói cũng kinh ngạc về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu.48 Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người: “Con ơi, sao con lại làm cho cha mẹ như thế? Con thấy không, cha con và mẹ đây đang phải cực lòng tìm con!”49 Người thưa: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?”50 Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói.
51 Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.52 Còn Đức Giê-su ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa trước mặt Thiên Chúa và người ta.
Suy Niệm:
Trong phòng của Đức Thánh Cha Phanxicô có tượng thánh Giuse đang nằm ngủ. Lần đầu tiên nhìn thấy tượng này, ai cũng ngạc nhiên, vì quen thấy thánh Giuse ở bên Chúa Giêsu hay Đức Mẹ, hay đang thức để làm một công việc gì đó. Thánh Giuse nằm nghiêng, ngủ một mình, có vẻ ngủ say, còn mặc nguyên bộ quần áo khi đi đường. Chúng ta không thể đoán ngài ngủ ở đâu, vào dịp nào, nhưng hầu chắc ngài đang cần nghỉ ngơi để lấy lại sức. Làm cha nuôi của Đức Giêsu hẳn không dễ. Làm người bạn đường của Đức Mẹ cũng thật cam go.
Ta thường hình dung Thánh Gia như một gia đình đặc biệt, luôn đầy ắp tiếng cười, đầy ắp niềm vui, chẳng có chuyện gì trục trặc, chẳng bao giờ gợn chút sóng gió. Ta thường nghĩ vì Thánh Gia là gia đình của ba vị thánh, gần gũi với Thiên Chúa, nên dĩ nhiên là phải luôn bình an. Thật ra, nếu đọc kỹ Tin Mừng, ta sẽ có một cái nhìn khác. Đời sống của Thánh Gia khá giống với đời sống của chúng ta. Không phải vì Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, nên Thánh Gia được hưởng những đặc quyền, đặc ân. Thật ra, Thánh Gia đã sống cuộc đời vất vả, long đong, đã trải qua bao nỗi buồn vui như những gia đình khác. Vì thế, Thánh Gia mới thật là mẫu mực để chúng ta noi theo.
Xem ra, Thánh Gia không có gì phi thường ở làng Nadarét. Khi Đức Giêsu về giảng tại hội đường ở quê nhà, nhiều người dân làng đưa ra lời bình phẩm: “Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria, và anh em của các ông Giacôbê, Giôxết, Giuđa và Simôn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” (Mc 6,3). Chúng ta đều biết chuyện ông Giuse suýt chia tay Maria, khi biết vị hôn thê của mình mang thai (Mt 1,19). Chúng ta cũng rõ chuyện Thánh Gia lúng túng ở Bêlem. Người nghèo thường không có chỗ trọ (Lc 2,7). Khi sinh con đầu lòng, Maria phải đặt con nằm trong máng cỏ. Hoảng hốt đem Hài nhi trốn sang Ai Cập trong đêm khuya, rồi bươn chải kiếm sống để có thể ở lại Ai Cập như một di dân: đó là những trải nghiệm kinh khủng đối với đôi vợ chồng trẻ. Người ta thường cho rằng thánh Giuse qua đời sớm. Nếu đúng thế, thì bà quả phụ Maria phải đảm đương thay chồng. Ngày Đức Giêsu chia tay Mẹ để lên đường làm việc của Chúa Cha, Mẹ Maria phải sống dựa vào ai? Mẹ sống dựa vào ai sau khi Con của Mẹ về trời?
Chúng ta mong một gia đình hạnh phúc, không có nước mắt. Nhưng Thánh Gia không tránh khỏi nước mắt. Maria có thể đã khóc khi lạc con ba ngày ở Đền thờ (Lc 2,46). Maria có thể đã khóc khi nghe người ta nói con mình mất trí, và Mẹ đã đôn đáo cùng với thân nhân đi tìm Con (Mc 3,21). Chắc chắn Mẹ đã khóc khi đứng gần thập giá treo xác Con (Ga 19,25). Mẹ đã nói tiếng Xin Vâng trước cái chết quá trẻ của Con mình.
Mẹ Maria có thể đặt nhiều câu hỏi “tại sao” với Thiên Chúa về những biến cố đau buồn hay mất mát trong đời mình. Trong Đền thờ, Mẹ đã dâng Con cho Thiên Chúa và rồi Mẹ chẳng còn quyền gì trên người Con này nữa. Đúng là có một lưỡi gươm đâm thâu tâm hồn Mẹ (Lc 2,35).
Mẹ Maria vui khi thấy con mình lớn lên về mọi mặt. Nước mắt Mẹ được lau khô khi Chúa phục sinh hiện ra với Mẹ. Ngày nay, Thánh Gia là gia đình nhiều người muốn noi theo, không phải vì có tam đại đồng đường hay phúc lộc thọ. Nhưng vì đó là gia đình đã trung tín theo Chúa đến cùng, bất chấp những trắc trở và khó khăn của cuộc sống.
Cha Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J.